“Đa tạ Phụng Chủ!” Lục Diệp vội vàng nói lời cảm tạ, cẩn thận đưa viên Hồn Tinh này vào Hồn Hải, đợi có cơ hội sẽ luyện hóa.
“Vốn là chiến lợi phẩm của ngươi, tạ ta làm gì!” Phụng Chủ hừ lạnh, ánh mắt đảo quanh bốn phía, tìm kiếm mọi dấu hiệu khả nghi, nàng vẫn chưa yên tâm về phân hồn của Huyết Cữu.
Lục Diệp cảm thấy vị Phụng Chủ này dường như không mấy thiện cảm với mình.
Hắn thầm đoán, hẳn là nàng đã nhận ra trên người mình còn lưu lại khí tức của phượng hoàng nguyên huyết.